Buôn bán lấn đường
Trao đổi sáng nay, ông Nguyễn Ngọc Vũ - Tổng thư ký Liên đoàn Xe đạp - Mô tô thể thao Việt Nam, trưởng đoàn xe đạp Việt Nam dự giải vô địch xe đạp đường trường châu Á cho biết: "Đại diện ban tổ chức (BTC), chủ nhà Thái Lan đã liên hệ với đoàn Việt Nam, nắm bắt thiệt hại từ vụ cháy trang thiết bị thi đấu. Phía BTC đã lấy thông tin về số lượng, kích cỡ mũ, giày của các VĐV Việt Nam. Về xe thi đấu, phía Thái Lan cũng cho biết sẵn sàng cho đội tuyển xe đạp Việt Nam mượn xe. Các thành viên Liên đoàn Xe đạp châu Á đang họp tại Thái Lan cũng cho biết sẵn sàng hỗ trợ xe cho các VĐV Việt Nam thi đấu". Việc ban tổ chức cho mượn xe thi đấu chỉ là giải pháp "chữa cháy" bởi theo các HLV với đặc thù môn đua xe đạp, mỗi VĐV đều trang bị cho mình chiếc xe chuyên dụng phù hợp với chiều cao, cân nặng... Việc thi đấu bằng xe mượn không thể đảm bảo tốt nhất yếu tố chuyên môn, nhất là khi đội tuyển xe đạp đường trường Việt Nam đang kỳ vọng cạnh tranh thành tích cao ở nhiều nội dung hệ đội tuyển lẫn đội tuyển trẻ ở giải xe đạp đường trường châu Á lần này. Ngoài động thái tích cực hỗ trợ từ ban tổ chức chủ nhà Thái Lan để các VĐV Việt Nam kịp tranh tài ở giải đấu khởi tranh vào ngày mai thì việc xử lý đền bù ra sao cho đội tuyển Việt Nam cũng được đặt ra, Ông Hoàng Quốc Vinh, Trưởng phòng Thể thao thành tích cao I (Cục TDTT) cho biết trong hôm nay, ban tổ chức cùng Liên đoàn Xe đạp châu Á sẽ gặp và trao đổi về phương thức bồi thường thiệt hại cho đội tuyển xe đạp Việt Nam.Nguyên nhân vụ cháy xe tải khiến toàn bộ khoảng 30 chiếc xe đạp cùng thiết bị chuyên dụng của đội tuyển xe đạp Việt Nam bên trong bị thiêu rụi hiện chưa được công bố. Được biết trên xe còn có một số thiết bị của đội tuyển xe đạp Singapore. Trước đó như Thanh Niên thông tin từ chia sẻ của HLV Mai Công Hiếu: "Ngày 5.2, sau khi đội tuyển xe đạp đường trường Việt Nam đến thủ đô Bangkok, chúng tôi được xe của BTC đón về Phitsanulok cách đó khoảng 350 km, là nơi diễn ra giải. Toàn bộ trang thiết bị của đội tuyển Việt Nam gồm xe đua, đồ phụ tùng được đưa lên 1 chiếc xe tải của BTC chở về Phitsanulok. Sau khoảng 7 giờ di chuyển về đến Phitsanulok, chúng tôi nhận thông tin xe chở thiết bị của đội Việt Nam gặp tai nạn trên đường bốc cháy, hư hỏng toàn bộ".Cha mẹ tặng cho nhà để thờ cúng, đem bán được không?
Sáng 12.2, Ban Thường vụ Thành ủy Hà Nội tổ chức Hội nghị công bố các quyết định về thành lập, kết thúc hoạt động các tổ chức Đảng; quyết định về công tác nhân sự.Tại hội nghị, Trưởng ban Tổ chức Thành ủy Vũ Đức Bảo đã công bố các quyết định của Ban Thường vụ Thành ủy Hà Nội về việc kết thúc hoạt động của 8 Đảng đoàn, 3 Ban Cán sự Đảng của thành phố, 2 đảng bộ trực thuộc Đảng bộ TP.Hà Nội.Ông Bảo cũng công bố các quyết định của Ban Thường vụ Thành ủy Hà Nội thành lập 2 đảng bộ mới trực thuộc Đảng bộ TP.Hà Nội, gồm: Đảng bộ các cơ quan Đảng thành phố và Đảng bộ UBND thành phố.Công bố quyết định chỉ định Phó bí thư Thường trực Thành ủy Nguyễn Văn Phong làm Bí thư Đảng bộ các cơ quan Đảng thành phố; chỉ định Phó bí thư Thành ủy, Chủ tịch UBND TP.Hà Nội Trần Sỹ Thanh làm Bí thư Đảng bộ UBND thành phố.Ban Thường vụ Thành ủy Hà Nội cũng quyết định thành lập Ban Tuyên giáo và Dân vận Thành ủy trên cơ sở hợp nhất Ban Tuyên giáo Thành ủy và Ban Dân vận Thành ủy; chỉ định ông Nguyễn Doãn Toản làm trưởng ban.Các quyết định quy định chức năng, nhiệm vụ, quyền hạn, tổ chức bộ máy của các cơ quan mới thành lập; chỉ định Ban Chấp hành, Ban Thường vụ, Bí thư, Phó bí thư Đảng ủy các cơ quan Đảng thành phố và Đảng ủy UBND thành phố cũng đã được công bố.Phát biểu tại hội nghị, Bí thư Thành ủy Hà Nội Bùi Thị Minh Hoài nhấn mạnh, với mô hình và phương thức hoạt động mới, 2 đảng ủy vừa thành lập và tập thể lãnh đạo Ban Tuyên giáo và Dân vận Thành ủy cần tập trung triển khai 3 nhiệm vụ trọng tâm.Trong đó, Đảng ủy các cơ quan Đảng thành phố, Đảng ủy UBND thành phố cần khẩn trương triển khai nhiệm vụ theo mô hình tổ chức bộ máy mới; xây dựng và trình cấp có thẩm quyền ban hành quy chế làm việc, quy chế phối hợp đảm bảo hoạt động liên tục, không gián đoạn; làm tốt công tác tư tưởng, tạo sự đồng thuận trong cán bộ, đảng viên.
Mua Hyundai Santa Fe - nhận tối đa lợi ích
Lực lượng an ninh Pakistan đã tiến hành một nhiệm vụ giải cứu vào chiều 11.3 sau khi một nhóm ly khai đánh bom một đường ray xe lửa ở tỉnh Balochistan thuộc tây nam Pakistan và tấn công một đoàn tàu chở khoảng 450 hành khách."346 con tin đã được giải cứu và hơn 30 tên khủng bố đã bị tiêu diệt trong chiến dịch này", một sĩ quan quân đội Pakistan nói với AFP với điều kiện giấu tên vì ông không được phép nói chuyện với giới truyền thông. Vị sĩ quan còn nói rằng 27 binh sĩ bị giết đã đi trên tàu với tư cách là hành khách. Một binh sĩ đang làm nhiệm vụ đã thiệt mạng trong chiến dịch giải cứu.Vị sĩ quan không đưa ra số dân thường thiệt mạng, nhưng trước đó một quan chức đường sắt và nhân viên y tế cho biết tài xế tàu và một cảnh sát đã thiệt mạng. Hôm 11.3, ông Muhammad Kashif, quan chức cấp cao của ngành đường sắt ở Quetta, thủ phủ tỉnh Balochistan, nói rằng 450 hành khách trên tàu đã bị bắt làm con tin.Nhóm ly khai Quân đội Giải phóng Baloch (BLA) đã ngay lập tức nhận trách nhiệm về vụ tấn công, công bố một đoạn video về vụ nổ trên đường ray, sau đó là hàng chục thành viên xuất hiện từ nơi ẩn náu trên núi.Trong một tuyên bố được đưa ra sau khi nhận trách nhiệm về vụ tấn công, BLA đã yêu cầu trao đổi với lực lượng an ninh để đổi lấy các thành viên bị giam giữ.Những hành khách trốn thoát hoặc được các tay súng thả ra đã mô tả sự hoảng loạn khi những tay súng chiếm quyền kiểm soát tàu, phân loại khách theo căn cước, bắn vào những người lính nhưng thả một số gia đình."Họ yêu cầu chúng tôi ra khỏi tàu từng người một, tách những người phụ nữ ra và yêu cầu rời đi. Họ cũng tha cho những người lớn tuổi", ông Muhammad Naveed, người đã trốn thoát, kể lại. "Họ yêu cầu chúng tôi ra ngoài, nói rằng chúng tôi sẽ không bị làm hại. [Sau đó] họ đã chọn một số người và bắn hạ họ".Ông Babar Masih, một công nhân 38 tuổi, hôm 12.3 cho hay ông và gia đình đã đi bộ hàng giờ qua những ngọn núi hiểm trở để đến một chuyến tàu có thể đưa họ đến một bệnh viện tạm thời trên một sân ga. "Những người phụ nữ của chúng tôi đã cầu xin họ, và họ đã tha cho chúng tôi. Họ bảo chúng tôi ra ngoài và không được ngoảnh lại. Khi chúng tôi chạy, tôi thấy nhiều người khác chạy cùng chúng tôi", ông Masih nói với AFP.
Ông Nam thay mặt lãnh đạo thành phố, gửi lời cảm ơn sâu sắc đến lãnh đạo các bộ, ban, ngành T.Ư đã quan tâm, tạo mọi điều kiện để tổ chức sân chơi bổ ích này cho tuổi trẻ học đường tham gia; đồng thời ghi nhận, biểu dương các sở, ban, ngành, đoàn thể của thành phố với sự quyết tâm, nỗ lực rất cao, đã tích cực chuẩn bị chu đáo để cùng tổ chức thành công giải chạy hôm nay; biểu dương nhân dân TP.Hải Phòng với sự nhiệt tình, chào đón, đã tham gia cổ vũ cho các vận động viên thi đấu.
Bâng khuâng nhớ vị sấu chín mùa thu
Lần đầu tiên tôi biết về mẹ hình như là lúc lên 4, khi đó ba vừa tốt nghiệp Đại học Nông nghiệp 1 ở Hà Nội về. Đó cũng là lần đầu tiên ba gặp đứa con gái thứ 2 là tôi.Sáng hôm đó, hình như mẹ lúi húi trong bếp, ba bế tôi xuống hỏi: "Em cho ba con anh ăn gì?". Tôi đòi ăn khoai, là hai củ khoai hôm trước ba nói để sáng mai hẵng ăn. Mẹ nói con ăn cơm đi, mẹ ăn khoai rồi. Tôi khóc ăn vạ. Ba bế tôi lên vai nói ra vườn hái cam. Mẹ nhìn theo hai cha con rồi nói: "Có ba về là nhõng nhẽo quá, ở nhà với mẹ có thế đâu…".Tôi không thể nào diễn tả được ánh mắt ấy, chỉ là sau này nhớ lại, ngẫm nghĩ thì hiểu rằng: Đó là lời của một người vợ, người mẹ hạnh phúc.Ba mẹ cưới nhau xong thì ba đi bộ đội rồi giải ngũ, học tiếp cấp 3. Ba bắt đầu ra Hà Nội học đại học thì mẹ có bầu tôi. Trong bốn năm xa cách ấy là bom đạn, thiếu thốn, mẹ một mình làm ruộng, nuôi hai con và chăm sóc ba mẹ chồng. Chừng ấy năm tháng xa chồng của một người vợ trẻ hẳn không ít khó khăn và cả đau khổ. Nhưng, khi có thể dựa đỡ vào chồng, dù chỉ là dỗ đứa con gái hờn dỗi, với mẹ đó là khoảnh khắc hạnh phúc vỡ òa. Cái cảm giác hạnh phúc trên khuôn mặt, ánh mắt mẹ rõ ràng đến nỗi 55 năm sau, tôi vẫn nhớ như in, như thể xem lại một cảnh phim ấn tượng.Mùa đông đầu tiên sau khi đi làm, ba mua cho mẹ một cái áo bông chần màu đen láng mượt. Với quê miền Trung thời đó, chiếc áo là của hiếm. Khi ba đang ở nhà, lúc nào mẹ cũng mặc. Hôm đó, trời lạnh lắm, đi cấy về, mẹ khoe với ba: "Bữa ni ở ngoài đồng ai cũng khen áo đẹp, các chị ấy nói cả làng ni, chưa có ai được chồng mua áo đẹp cho như vậy".Mẹ cười, mắt lấp lánh. Người ta hẳn sẽ hạnh phúc tận cùng khi chỉ yêu, hiến dâng, không chờ đợi, không đòi hỏi và khi được trao đền, thì cảm giác như đó là quà tặng vô giá.Ba tôi đi công tác xa, năm thì mười họa về nhà một bữa. Mỗi lần ba về, trong nhà như có tiệc. Mẹ nấu cho ba những món ngon nhất mà quanh năm mấy mẹ con chẳng mấy khi được ăn. Có con lợn nuôi mấy tháng chờ tết cân cho mậu dịch để lấy lụa, bột mì, ba đòi làm thịt, mẹ đồng ý luôn. Cứ tưởng ba chỉ lấy bộ lòng ăn rồi để các thứ còn lại cho mẹ bán, ai dè ba nói: "Chia ra từng các phần nhỏ, biếu hết bà con quanh nhà".Năm tháng hiện hữu của mẹ ngắn ngủi, nhưng mẹ sống trong chúng tôi và những người biết bà rất dài, rất lâu với một khuôn mặt hạnh phúc. Hạnh phúc vì được sống cho người khác, được yêu hết mình.Mẹ làm theo, nét mặt rất vui.Có cái ao trước cửa nhà, mẹ thả cá để cuối năm thu hoạch. Ba về bất chừng, gọi người tát nước, bắt cá chia cho cả xóm, mẹ cũng chiều ý ba. Các dì tôi nói: "Mạ mấy đứa yêu và chiều chồng vô điều kiện".Mẹ ốm, đi viện đâu hơn tháng thì về nhà. Làng xóm tới thăm rất đông, ai mẹ cũng quay mặt ra chào, cố tiếp chuyện giữa những cơn đau. Duy chỉ có chị cả tôi ôm đứa em út lúc đó mới 10 tháng tuổi tới thì mẹ quay mặt vào vách. Bà nội tôi nói: "Các con để cho mẹ nghỉ". Sau này, khi mẹ mất lâu lâu, bà giải thích với tôi: "Lúc đó mẹ con sợ em nó nhớ ra mẹ rồi vài bữa nữa, không còn mẹ, em nó khóc, bà cháu mình không dỗ được".Mẹ là vậy, kể cả khi sắp rời cõi đời, vẫn chỉ nghĩ cho người khác.Sau này, gặp những chuyện này kia, đôi khi tôi sững lại, tự hỏi: "Nếu là mẹ, bà sẽ xử lý thế nào nhỉ?". Và khi đã lội qua nhiều năm tháng và đường đất cuộc đời, tôi tìm được câu trả lời chung cho nhiều tình huống: Mẹ đã nghĩ và làm như tính cách trời sinh, mọi sự đều nghĩ cho người khác, sống cho người khác. Mẹ cũng không có cơ hội chiêm nghiệm như thế là đúng hay sai, bởi bà đã ra đi khi chưa kịp nhìn lại…Năm tháng hiện hữu của mẹ ngắn ngủi, nhưng mẹ sống trong chúng tôi và những người biết bà rất dài, rất lâu với một khuôn mặt hạnh phúc. Hạnh phúc vì được sống cho người khác, được yêu hết mình.Và những đứa con của mẹ cũng hạnh phúc mỗi khi nhớ về người.